MỘT ĐÊM THỬ ĐƯA MÌNH VÀO CẢM GIÁC MẠNH
Cậu em trai mấy hôm rồi cứ nhắn tin và gọi điện muốn rủ mình đi Vũ Trường…
Vũ trường, một điều xa xỉ, mình vốn không thích đến những nơi ồn ào như vậy,cũng đã có biết bao lần đến đấy cùng bạn bè nhưng mình chưa bao giờ thấy thích và yêu mến cái cảm giác ngồi ,đứng, ngún ngẩy theo từng tiếng nhạc mạnh kinh hoàng…
Đêm ,cậu em đưa mình vào đấy lúc 10h,tiếng nhạc chát chúa đến đinh tai nhức óc,dội vào mình đến nghẹt thở,nhạc mạnh rung cả chân, ầm ĩ,mạnh mẽ và điên đảo,cả vũ trường sôi động trong tiếng hú, tiếng há,trong tiếng ồ , tiếng zeeeeeeeeee.
Mình cảm giác lạc lỏng trong những điệu ngún ngẩy quay cuồng đấy…
Cậu em bảo
Chị cứ thả hồn và xả hết những vui buồn trong tiếng nhạc đi
Xả thế nào đây?cảm giác cứ trôi đi một cách mệt mỏi,thèm chiếc đệm quen thuộc,thèm cảm giác bình yên bên ly cà phê trong một góc khuất nào đấy,chứ không phải là cái không khí nóng rực và bức bách này…tiếng nhạc quá to,quá mạnh,mà mình thì chẳng thể quen với những tiếng động dữ dội cứ xối vào cơ thể,quấn lấy,lúc thì xuống,lúc thì lên, ôi!...
Rượu, là rượu mạnh chứ không phải rượu vang,mình chỉ thích uống rượu vang,những khi buồn,ly rượu vang làm mình tan ra và hoà trộn vào cảm giác chán ngán đang tồn tại…
Đêm nay,rượu mạnh làm đôi má mình đỏ au và nóng…đèn nhập nhoà ,cảm giác choá loá,tranh tối, tranh sáng nên chẳng ai có thể nhìn thấy mình đang khổ sở để xoay với cơn say chống chếnh này,khổ sở với đôi chân tê buốt vì đứng,chứ không ngồi, mọi người đứng quanh bàn và ngún ngẩy,nhảy nhót,khoa tay,múa chân,uốn éo cơ thể…
Tựa vào bức tường đá sau lưng,thèm cảm giác tựa vai vào ai đó,thèm cảm giác có một người mình thật sự yêu thương ,ôm lấy mình,để tựa vào vai người đó,để trôi đi…
Vũ trường nóng hơn khi xuất hiện của một ca sĩ nỗi tiếng,mọi ánh mắt chú ý đến sân khấu, cùng nhau hô hào ,gọi tên và hát theo những bài nhạc…
Không khí lúc này tĩnh hơn một chút,mình cảm giác đỡ mệt hơn…nên tươi tỉnh,chứ không phải vì mê mẫn anh chàng ca sĩ của dòng nhạc thị trường này…
Nhạc…. mình lại thích nghe những bài nhạc cổ lổ và xa xưa,thích chìm trong nhạc Trịnh,thích nghe những bài nhạc vàng ,du dương và đằm thắm,chứ không thể yêu mến những cái ồn ào và nóng rực …mình già quá chăng?
Cậu em trai quay sang hỏi.kê sát mép tai mình,
Chị có biết thằng nào chơi hàng không?
Không!
Thằng nào cúi gục đầu là thằng đó đang say thuốc
Một bàn phía trước mình . khoảng chục cậu bé choai đang gục cả xuống bàn,đầu ngúc ngoắc,cả chục em đang cắn thuốc và say,và thăng hoa,cảm giác lúc này dể sợ hơn…
Chàng ca sĩ nói lời tạm biệt…
Vũ trường về khuya,nhạc đinh tai nhức óc,những con người quay cuồng,thác loạn trong cảm giác,có thể người ta đang tạm quên tất cả để xả vào đó cái nóng,cái lửa để tìm một cái tĩnh tâm hồn trong cái bức bách đang xoáy dữ dội này.
Trên bục là hai cô đance ngún ngẩy cơ thể theo nhạc,mọi động tác thành thạo,đẹp mắt,cơ thể của các cô cũng nhập nhoè trong ánh đèn mờ xoay chói loá,cảm giác huyễn hoặc
Mình lại say,say trong ly rượu mạnh,lúc này chỉ muốn nằm xuống,muốn bên anh,muốn có anh,muốn bàn tay anh ôm ấp…
Vậy mà đêm đã sang ngày,chân vẫn cứ đau,tai vẫn chát chúa cái tiếng nhạc mạnh bạo và đập nát màng nhỉ ấy…mình muốn khuỵ xuống.muốn gục ngã…
Cậu em đứng từ phía sau lưng mình,hít mùi tóc đang hổn tạp với mùi khói thuốc và rượu,trong hơi người…cậu em hỏi
Chị gội dầu gì mà thơm thế?
Hình như là nước hoa,mùi nước hoa hoà vào khói thuốc nên tạo ra một mùi lạ,một mùi chẳng giống bất cứ thứ mùi nào nên nó làm cậu em tưởng có thứ mùi độc quyền trên tóc chị…
……………….
Bước ra khỏi vũ trường,tai ù đạc chẳng nghe rõ thứ âm thanh gì.Mấy anh vệ sĩ cúi chào và vỗ vai cậu em trai, có vẻ cậu là khách thường xuyên,mình chẳng nghe gì, chẳng biết người ta đang nói gì, như con ngố, như con bò ngu ngơ lạc vào một thế giới xa lạ,một thế giới trẻ trung .quay cuồng…..,
Cậu em đưa mình về nhà…1h sáng…tai vẫn nặng và hổn tạp trong tiếng xe gầm rú trong đêm…
Mình bước vào phòng,đêm lạnh quá…giấc ngủ mơ màng,cảm giác mệt mỏi và trống trải,đêm nay,cô đơn…lại là cô đơn
Một đêm,thử đưa mình vào cảm giác mạnh và nhận ra,cuộc đời cũng như những tiếng nhạc đinh tai nhức óc kia,xối xả vào đời người những trầm bổng ,những lúc xuống thấp và lên cao..
Đêm nay,buồn..hơn vui...trống trải và mệt mỏi hơn là những phút giây tìm cái tỉnh trong tiếng động.
0 comments:
Post a Comment