Bóng hồng 'bay đêm'
Bar S đêm chủ nhật cuối tuần, tiếng nhạc DJ, rượu Chivas pha Coca, mùi khói thuốc, tất cả tạo nên một không khí đầy phấn khích, đầy chất “party”. Những “đôi tình nhân” tay trong tay quay cuồng, đủ mọi thể loại Ta với Ta, Tây với Ta, già cùng trẻ hay trẻ xì-tin cặp với nhau. Từ ông Tây ba lô cho đến những cô cậu còn mặc nguyên cả đồng phục học trò, cứ gọi 1 chai Ken là có thể thoải mái mà nhảy cả đêm.
Đến đây, tôi có thể thấy vô số những anh chàng “xăng pha nhớt” chân đi bốt cao, mặc quần bó sát, đeo túi xách nữ tính và rút alo tuôn ra một tràng “mày động vào cô mày, cô mày xé xác mày ra”. Mà nhóm này “bắt sóng” với nhau rất nhanh, không ít những “mối tình” được bắt đầu từ những cuộc làm quen ở nơi đây. Đến đây, tôi có thể thấy những cô gái mà dưới mắt đàn ông Việt thì mang vẻ đẹp “không tiêu hóa nổi”, nhưng lại là “đẹp đầy phong cách” trong mắt những ông Tây ở Việt Nam.
“Xin chào, khỏe không”, tôi và cậu bạn phóng viên thể thao đi cùng ngạc nhiên bởi câu chào của một “ông Tây”. Hóa ra, anh chàng Tây cởi mở này là một ngoại binh đang chơi ở V-League, nhận ra tôi và cậu bạn bởi vừa nhìn thấy nhau lúc chiều ở sân. “Ồ chào, lúc chiều đá khỏe thật đấy, chúc mừng chiến thắng nhé”, một cái cụng ly xã giao và câu chuyện giữa chúng tôi bắt đầu bằng cách hét vào tai nhau trong đám đông ầm ĩ.
Sau trận đấu, được “xả trại”, anh chàng ngoại binh đi cùng với một cô gái người Việt chỉ cao đến ngực mình. Trời lạnh nhưng cô bồ của anh chàng cầu thủ Tây mặc một bộ váy đen mỏng dính đầy quyến rũ, khoe bờ vai trần có một hình xăm màu đầy ấn tượng. Khuôn mặt nhìn hơi dữ được trang điểm đậm, em uống rượu như uống nước và rít thuốc liên tục, rồi uốn éo trong vòng tay vạm vỡ của “người yêu”.
Em có một hình xăm trên vai khá ấn tượng (ảnh chỉ mang tính minh họa)
Sau hành động rút Zippo châm thuốc cho “người đẹp” đúng kiểu người đàn ông lịch sự, tôi nhanh chóng bắt chuyện được với em, cởi mở và thẳng thắn đúng kiểu “như Tây”. Em bảo em chán những “thằng bé” xì-tin cùng tuổi em rồi, Khoai Tây (tên em tự đặt cho chàng cầu thủ) của em ga-lăng và đáng yêu lắm. Khoai Tây cưa cẩm rất lãng mạn và cũng biết ghen không kém một chàng trai đang yêu nào khác. Thực ra, cái sự “lãng mạn” ở đây nói trắng ra là đủ tiền bao em trong bất cứ cuộc chơi đêm nào mà em thích. Còn 2 từ hoa mỹ “đáng yêu”mà em dùng, sự thật trần trụi của nó là anh chàng rất khỏe, hùng hục như một con trâu, không chỉ trên sân bóng mà còn cả trên những “sân đấu” khác. Em thích điều đó.
Em quen được "Khoai Tây" qua một người bạn Việt Nam cũng là cầu thủ. Trước đó em đã thích cầu thủ này, nhưng không hợp nên được giới thiệu cho Khoai Tây. Giống như mọi sự “cặp kè” khác ở chỗ này, em nói thẳng rằng em và chàng Khoai Tây của em làm gì có tình yêu đích thực. Thích thì đến với nhau, không thích nữa thì giải tán, vậy thôi.
Hàng ngày em vẫn đi học bình thường, chỉ tối cuối tuần là “bay đêm”. Với vẻ ngoài sexy, sẵn sàng “show hàng” mọi lúc mọi nơi, em nói rằng có khối thằng ve vãn em. Nhưng em tự hào rằng em có “bồ” là cầu thủ Tây, bởi em cũng thích bóng đá. Thỉng thoảng em cũng ra sân xem Khoai Tây của mình chơi bóng.
Em còn kể rằng em thích những người đàn ông đầu cắt gần như trọc, nhìn đàn ông, nam tính và mạnh mẽ. Em thoải mái, nhưng không dễ dãi, chỉ nói ok với những người mà em thật sự thích. Nốc rượu liên tục và chẳng biết có say hay không, em còn nói nửa đùa nửa thật rằng ngoài cầu thủ em còn thích luôn cả phóng viên, những người biết chụp ảnh, nếu anh muốn “một đêm vui vẻ” thì có thể gọi cho em. Sắp tới, Khoai Tây của em chưa chắc đã còn chơi bóng ở Việt Nam, và có thể, em sẽ kiếm một anh chàng Tây khác, đủ đáp ứng tất cả các nhu cầu của em.
Đêm về khuya, chàng Khoai Tây to đùng trèo lên một chiếc xe, rồ ga phóng vụt đi chở em rời bar. Điểm đến tiếp theo của họ sẽ là một khách sạn sang trọng nào đó, chứ không phải một nhà nghỉ dạng bình dân. Cuộc chơi tiếp theo của họ có thể sẽ còn có những chất kích "phê" hơn thứ rượu Chivas bán ở bar này với giá tiền triệu.
Một lần khác, tôi lại tình cờ gặp anh chàng Khoai Tây này, dẫn một đám chiến hữu cũng là cầu thủ đi bar. Lần này, anh chàng không đi với em, mà tay trong tay với một cô gái người Phi có số đo cả 3 vòng đều thuộc vào dạng “khủng”. Hỏi cô gái kia đâu rồi, anh chàng ngoại binh cười nhe hàm răng trắng lóa: “À, tớ với cô ta đang giận nhau, mà tớ cũng chán cô ta rồi”.
Quả đúng như lời em nói “thích thì đến với nhau, không thích thì thôi”, anh chàng cầu thủ có tiền, em thì chỉ thích chơi bời, hết vui là giải tán. Sau những cuộc vui, những cô gái như em cũng chẳng cần phải nghĩ xem rồi cuộc đời sẽ đi đâu về đâu.
Kỳ 2 : Ảo tưởng về một ánh hào quang giả tạo
0 comments:
Post a Comment